Mẹ vợ lên chăm con ở c;ữ, lúc bà về thấy vợ dúi cho bọc đồ to tướng, tôi gi;ật lại xem thì tung ra giữa nhà, thứ bên trong khiến tôi xauho ê ch;ề…

0
21
Mẹ vợ lên chăm con ở cữ, lúc bà về thấy vợ dúi cho bọc đồ to tướng, tôi gi;ật lại xem thì tung ra giữa nhà, thứ bên trong khiến tôi x/ấu h/ổ ê chề… nhưng đó mới chỉ là khởi đầu cho một sự thật mà tôi chưa từng dám nghĩ đến.
Chúng tôi vừa đón con gái đầu lòng được hơn một tháng. Cuộc sống sau sinh có phần đảo lộn, nhất là với vợ tôi – cô ấy gầy rộc đi, thần sắc mệt mỏi, đêm nào cũng thức trắng trông con. Tôi cố gắng giúp nhưng thú thật, đàn ông vụng về, tôi chẳng giúp được là bao. Mọi việc chăm bé hầu như dồn hết lên vai vợ. Lúc ấy, mẹ vợ tôi từ quê lên chăm con gái ở cữ.
Tôi từng không quá thân thiết với mẹ vợ. Bà là người phụ nữ tần tảo, cứng rắn và hay để bụng. Nhưng lần này, khi bà lên giúp, tôi mới nhận ra: không có bà, chúng tôi chắc đã “vỡ trận”.
Mỗi ngày, bà dậy từ 5h sáng, nấu cháo móng giò, nấu nước lá cho con gái xông, rồi tắm rửa, ru cháu, giặt cả chậu quần áo đầy. Nhà cửa sạch sẽ, mâm cơm luôn nóng hổi. Nhìn vợ tôi được nghỉ ngơi, tinh thần tươi tắn hơn, tôi không khỏi thầm biết ơn.
Ngày bà chuẩn bị về, vợ tôi bịn rịn lắm. Cô ấy lén lút gói một bọc to, dúi vào tay bà ngoài cửa.
Tôi ngạc nhiên, hỏi là gì thì vợ bảo: “Có gì đâu anh, mấy bộ đồ với ít quà quê em gửi mẹ mang về.” Tôi vốn không nghi ngờ gì, chỉ thấy hơi tò mò vì bọc đó khá nặng.
Đúng lúc mẹ vợ vừa ra đến cửa, tôi theo ra tiễn. Nhưng chẳng hiểu sao khi nhìn thấy bà lúng túng giấu bọc quà ra sau, tim tôi khựng lại. Có cái gì đó sai sai.
Tôi buột miệng:
– Để con xách cho mẹ.
Bà vội vàng từ chối, nhưng tôi đã giằng lấy. Chỉ định kiểm tra xem có gì nặng mà bà ôm khư khư như thế. Ai ngờ tay tôi lỡ va mạnh, chiếc túi vải rơi bịch xuống nền nhà, bung mở tung tóe giữa lối đi.
Tôi sững sờ. Rồi đỏ mặt tía tai.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here