5 ngày sau có tiếng gõ cửa k/ỳ l/ạ, mở ra là cảnh tượng kh/ó tin

0
38

Vợ chồng ông Tư bà Hảo sống ở một vùng quê yên bình miền Trung. Cưới nhau hơn mười năm mà chưa có tin vui, dù đã đi thăm khám, chạy chữa khắp nơi. Người làng ai cũng biết hoàn cảnh của họ, có người cảm thông, có người bàn tán sau lưng.

Một chiều oi ả tháng Bảy, bà Hảo đang tưới rau thì nghe tiếng động lạ ở bụi cỏ ven hàng rào. Lại gần xem, bà thấy một con rắn xanh đang quằn quại, trên thân có vết trầy sâu như vừa vướng vào lưới hoặc dây kẽm.

Bà vội gọi chồng. Ông Tư lúc đầu lo lắng, định tìm cách xua đuổi con vật. Nhưng bà Hảo nói:

“Nó cũng đang gặp nạn. Mình giúp nó rồi thả về tự nhiên, chắc không sao đâu.”

Vợ chồng đem con vật về rửa sạch vết thương bằng nước muối, rồi lấy lá thuốc giã đắp. Rắn không phản kháng, chỉ nằm yên thở khẽ. Ba ngày sau, nó đã khỏe lại. Đêm thứ tư, ông bà đem thả nó về rừng, còn lẩm nhẩm cầu mong điều tốt lành sẽ đến.

Sáng hôm sau, làng bắt đầu rộn lên tin đồn.

Ba gia đình ở đầu làng phát hiện nhà có dấu hiệu lạ trong đêm. Không mất mát gì, nhưng bàn thờ tổ tiên thì bị xáo trộn – bát hương đổ nghiêng, vài đồ vật bị xê dịch như có ai chạm vào. Sau nhà một hộ dân, người ta còn thấy vết kéo dài dưới đất, như có vật lớn trườn qua.

Một cụ cao niên trong làng nhìn dấu vết, bỗng nói khẽ:

“Giống như dấu rắn, nhưng kích cỡ… lạ lắm.”

Tối đó, vợ chồng ông Tư nghe tiếng gõ cửa.

Mở ra, không thấy ai. Nhưng trước hiên là một rổ trứng gà, phủ lá chuối xanh tươi. Trên cùng là một nhánh hoa ngọc lan – loài hoa vốn không mọc ở vùng này.

Từ sau đêm đó, bà Hảo bắt đầu có dấu hiệu mang thai. Bụng lớn nhanh, đi khám bác sĩ đều bảo thai khỏe mạnh. Người làng ai cũng mừng cho ông bà, gọi là “lộc muộn mà quý”.

Nhưng ông Tư vẫn băn khoăn. Vì từ khi vợ mang thai, đêm nào ông cũng mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ: con rắn năm xưa hiện về trong hình dáng một người, giọng đều đều:

“Ơn đã trả. Nhưng ơn lớn thì sau này… phải đáp lại bằng cách giữ gìn núi rừng.”

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here