Biết cô g:ái chồng thuê về làm ô sin là b:;ồ n:hí của anh ta, tôi vẫn vui vẻ giao cho cô ta

0
16

Mọi chuyện bắt đầu từ một buổi tối chồng tôi về nhà, bảo:

– “Em hay mệt, nhà lại rộng, anh tính thuê người phụ việc. Cô này anh quen qua bạn, làm việc chăm chỉ lắm.”

Tôi nhìn qua ảnh cô gái – trẻ, da trắng, mặt sắc sảo. Tôi cười nhẹ: “Ừ, anh cứ quyết.” Nhưng tôi không ngu. Chỉ một lần tình cờ thấy tin nhắn xưng “anh yêu – bé ngoan”, tôi đã hiểu hết.

Tôi không đánh ghen. Cũng không làm ầm.
Tôi đón cô ta vào nhà bằng thái độ lịch sự, thậm chí còn bảo:
– “Chị mệt mỏi, nhà em làm giúp chị hết nhé, đặc biệt là giặt giũ, chị rất kỹ khoản đó.”

Và thế là mỗi ngày, tôi giao cho “em gái mưa của chồng” một chậu đầy quần áo: đồ lót, vớ, khăn, ga trải giường – tất cả đều phải giặt tay. Không được bỏ vào máy. Không sạch thì phải giặt lại.

Tôi kèm thêm lời dặn:
– “Ở đây không xài nước xả vải rẻ tiền đâu em, chị mua riêng lọ nhập ngoại này, 1 giọt = 20 ngàn, lỡ tay là phải đền.”

Tôi cũng đặc biệt để ý hôm nào trời âm u, lạnh, mưa phùn, thì y như rằng… lại “trót” thay hết ga gối. Giặt gấp.

Mỗi tối, tôi đều để một cốc nước cam, nhẹ nhàng đặt lên bàn trước mặt cô ta:

– “Cố lên em nhé, chị biết việc giặt đồ hơi cực, nhưng bù lại… chồng chị khen em có tay nghề.”

Cô ta nhìn tôi, mặt biến sắc.
Tôi chỉ mỉm cười: “Chị em với nhau, ai lại làm khó nhau…”

Ngày thứ 5, tôi nghe tiếng cô ta gọi điện thoại lầm bầm:

– “Không chịu nổi nữa, mụ vợ anh như biết hết. Em mà ở lại chắc lột da vì nước giặt chứ không phải nước mắt!”

Tối ngày thứ 6, tôi cố tình giả vờ hỏi:

– “Em có định gắn bó lâu dài không để chị chuyển tên sang hợp đồng lâu dài luôn nhen?”

Sáng sớm ngày thứ 7, cô ả biến mất, để lại đúng một dòng tin nhắn cho chồng tôi:
“Em không ngờ mình lại là osin thật sự. Em đi, anh giữ lấy bà hoàng của anh đi!”

Chồng tôi tức tối gọi tôi vào:

– “Em làm gì con bé?”

Tôi ung dung nhấp ngụm trà, đáp:
– “Em chỉ giao đúng việc của người giúp việc. À, mà em định thuê người mới. Anh có quen ai nữa không? Nhưng đừng giới thiệu người từng quen với anh, mệt.”

Anh ta nghẹn họng. Tôi thì cười.

Cái tội đem người tình vào nhà làm osin, lại tưởng mình khôn lỏi… còn non và xanh lắm!

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here