Dù đã ly hôn, nhưng đến sinh nhật mẹ tôi, chồng cũ bất ngờ xuất hiện, tặng bà hẳn cái thẻ ngân hàng trị giá 200 triệu đồng. Mẹ tôi sáng mắt, cứ nắm tay anh rối rít khuyên chúng tôi quay lại, nói đàn bà một đời dang dở khổ lắm, “vì con vì cháu mà bỏ qua”.
Nghe lời mẹ, tôi lưỡng lự, cuối cùng cũng gật đầu thử một lần. Nhưng vừa bước chân về đến nhà chồng cũ, cảnh tượng khiến tôi cứng người: mẹ chồng cầm nguyên cái chổi, vừa quét sân vừa quét thẳng ra cửa, lẩm bẩm rằng “đồ đàn bà bỏ chồng còn dám quay về”.
Không khí nặng nề như muốn nổ tung, chồng cũ đứng chết lặng. Tôi chỉ im lặng một giây, rồi thản nhiên chạy ngay ra sân, cầm lấy cái hót rác, vừa khom người hót sạch đống rác bà vừa quét, vừa đon đả thầm thì một câu đủ khiến bà khựng lại:
– “Con làm dâu lại từ đầu, miễn sao bố mẹ già có người chăm, chồng con có cơm nóng canh ngọt là được.”
Cả họ lặng ngắt, chồng cũ trố mắt nhìn, còn mẹ chồng run tay đặt vội cái chổi xuống. Ngay tối hôm ấy, bà gói ghém lễ lạt, sang tận nhà mẹ đẻ tôi, cúi đầu xin chính thức đón tôi trở về làm dâu một lần nữa.