Tôi tên là Hân. Hôm đó, trời mưa lất phất. Tôi bắt taxi một mình đến bệnh viện kiểm tra thai kỳ tuần thứ 28, chồng tôi nói bận họp, không thể đi cùng. Trên đường, một chiếc xe tải bất ngờ mất lái, lao thẳng vào chiếc taxi tôi đang ngồi.
Khi tôi tỉnh lại trong bệnh viện, mẹ tôi đang khóc nức nở. Bác sĩ báo tin dữ: đứa bé không còn.
Tôi như chết lặng. Đêm nào cũng mơ thấy con, từng tiếng tim thai vẫn còn vang vọng trong đầu tôi. Tôi gào khóc trong tuyệt vọng, chỉ còn sống như một cái xác không hồn.
Chồng tôi an ủi tôi rất nhiều, nhưng tôi thấy trong ánh mắt anh có gì đó trống rỗng và lạnh lẽo. Tôi bắt đầu nghi ngờ.
Một hôm, khi anh đi vắng, tôi lén mở điện thoại anh. Trong email đã xoá, tôi tìm thấy một đoạn trao đổi với một người tên T.H — một gã môi giới mờ ám. Nội dung ám chỉ anh đã trả tiền để “giàn dựng một tai nạn nhẹ, đủ để cô ta bị sốc mà nghỉ việc tạm thời”. Tôi bàng hoàng. Là tôi sao?
Tôi đối chất. Anh quỳ xuống, thừa nhận. Anh nói anh đang vỡ nợ, sợ tôi phát hiện, nên muốn khiến tôi phải ở nhà tĩnh dưỡng, để dễ kiểm soát tiền bạc và ngăn tôi phát hiện mọi chuyện. Tai nạn đáng lẽ không nghiêm trọng đến mức đó. Nhưng tài xế được thuê uống rượu trước khi thực hiện. Mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát.
Tôi đau đớn, đòi ly hôn. Nhưng đó chưa phải điều khủng khiếp nhất.
Một tháng sau, người tài xế gây tai nạn bị bắt vì gây ra một vụ tông chết người khác. Trong phiên thẩm vấn, ông ta khai… không hề biết đến người chồng tôi. Người thuê ông ta là một phụ nữ, trạc 50 tuổi.
Tôi chết lặng. Mẹ chồng.
Tôi đối diện bà, đưa đoạn ghi âm lời khai. Bà im lặng, rồi nói:
“Đứa bé đó… không phải máu mủ nhà tôi. Cô nghĩ tôi không biết chuyện cô từng quay lại với người yêu cũ thời đại học một thời gian trước khi cưới thằng Nam à? Đừng trách tôi tàn nhẫn. Tôi chỉ bảo vệ con trai tôi mà thôi.”
Tôi ngã quỵ.
Đứa bé — là của người tôi từng yêu tha thiết trước khi bị ép kết hôn. Một khoảnh khắc ngắn ngủi sai lầm, nhưng tôi đã định giấu và làm lại từ đầu.
Hóa ra… tất cả những gì tôi mất không chỉ là một đứa con. Mà là cả thế giới tôi tưởng rằng mình đang có.