Mẹ Chồng Bắt Con Dâu Chăm Sóc bạn gái của Con Trai Mang Bầu

0
49

Lan và Hùng cưới nhau 5 năm, sống cùng mẹ chồng. Nhưng suốt từng ấy năm, Lan vẫn chưa thể có bầu. Ngày ngày, cô phải chịu cảnh mẹ chồng chì chiết:

– Đàn bà gì mà cưới về 5 năm không đẻ nổi một mụn con. Nhà này cần người nối dõi, chứ đâu cần thứ vô dụng như cô!

Hùng ban đầu còn thương vợ, nhưng trước sự thúc ép và dèm pha của mẹ, anh dần lạnh nhạt. Người mẹ chồng nham hiểm không chỉ xỉ vả Lan, mà còn âm thầm tìm cách “cưới dâu mới”. Bà ta đưa một cô gái trẻ đẹp tên Thảo về nhà, nói thẳng với con trai:

– Con phải nghĩ cho dòng họ. Con Lan nó không sinh nở được thì bỏ đi. Con Thảo đây mới là người mang giọt máu cho gia đình ta.

Hùng gục ngã trước sự cám dỗ và những lời xúi giục. Anh qua lại với Thảo, để rồi vài tháng sau, cô ta mang bầu.

Một hôm, trước mặt Lan, mẹ chồng nắm tay Thảo dõng dạc tuyên bố:

– Đây mới chính là con dâu tôi. Nó đã mang trong bụng giọt máu nối dõi. Còn cô, nếu muốn ở lại thì làm osin hầu hạ chồng và con dâu mới. Không thì cút ngay khỏi cái nhà này!

Lan chết lặng, nước mắt rơi không ngừng. Nhưng bất ngờ, cô lau nước mắt, gật đầu:
– Được, con sẽ ở lại. Con sẽ hầu hạ tử tế…

Mọi người cười khẩy, cho rằng Lan cam chịu nhục nhã. Nhưng không ai biết, trong lòng người phụ nữ ấy đã vạch sẵn một kế hoạch trả thù.

Chín tháng sau, ngày Thảo chuyển dạ, cả nhà nhốn nháo. Lan lặng lẽ chăm sóc từng ly từng tí. Đến khi đứa bé ra đời, tiếng khóc chào đời vang lên, cả nhà vỡ òa hạnh phúc. Mẹ chồng ôm cháu, hả hê khoe với xóm giềng:

– Đây, cháu đích tôn nhà họ tôi đây rồi!

Nhưng đúng lúc ấy, bác sĩ theo sau cất lời:

– Chúc mừng gia đình… nhưng tôi cần thông báo: đứa bé này có nhóm máu đặc biệt, không khớp với bố đứa trẻ đã khai trong giấy tờ. Cần kiểm tra thêm để đảm bảo sức khỏe.

Cả căn phòng chết lặng. Thảo tái mét, run rẩy. Sau nhiều lần quanh co, cuối cùng cô ả bật khóc thú nhận:

– Đứa bé… không phải con của Hùng. Là của một người đàn ông khác…

Hùng như sụp đổ, mẹ anh ta ngất xỉu ngay tại chỗ. Bao niềm kiêu hãnh, bao lời nhục mạ dành cho Lan giờ đây trở thành trò cười.

Lan lúc này mới ngẩng cao đầu, ánh mắt kiên định:

– Mẹ từng bắt con làm osin để hầu hạ “con dâu mới”. Giờ thì xin mẹ cứ để cô ta hầu lại chính mẹ và con trai mẹ đi. Còn con… con sẽ rời khỏi đây, nhưng không phải trong tủi nhục, mà trong danh dự.

Lan dắt vali bước ra cửa, để lại phía sau cả một gia đình đang rối ren, tan nát. Người phụ nữ tưởng chừng cam chịu ấy, cuối cùng lại là người ra đi trong tư thế ngẩng cao đầu, để lại sự hãi hùng cho những kẻ đã phản bội và chà đạp lên cô.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here