Mẹ chồng tôi đến chơi đúng lúc tôi đang mở tủ két sắt lấy tiền đi mua đất

0
19

Hôm ấy, tôi đang lúi húi mở két sắt lấy tiền chuẩn bị đi đặt cọc mảnh đất. Đúng lúc ấy, mẹ chồng tôi bước vào. Bà không nói không rằng, bất ngờ lao đến, ôm lấy tôi rồi khóc òa như mưa.

– “Mẹ già rồi… không biết còn sống được bao lâu, chỉ mong có ít tiền phòng thân, sau này không phải ngửa tay xin ai. Con cho mẹ 1 tỷ thôi, mẹ hứa không đòi thêm gì nữa…”

Tôi đứng lặng. Mới cách đây mấy hôm, bà còn bảo “chẳng thiếu thốn gì, có các con lo”, vậy mà giờ lại ôm nghèo kể khổ, nức nở van xin. Tôi không đáp, chỉ lẳng lặng bước vào trong, lấy ra đúng một chiếc áo rách, đưa cho bà rồi nói:

– “Đây là cái áo mẹ từng mặc ngày đầu về nhà chồng, nghèo khó vẫn nuôi được cả đàn con khôn lớn. Tiền thì chưa chắc giữ được mẹ, nhưng cái áo này sẽ nhắc nhở cả nhà rằng mẹ từng mạnh mẽ ra sao. Còn 1 tỷ, con xin lỗi, con không thể.”

Bà sững lại, mắt đỏ hoe, nhìn chằm chằm vào tôi, không nói thêm một lời. Tôi cũng im lặng, cầm tiền đi đặt cọc đất.

Nhưng 3 ngày sau, vừa đi làm về, tôi thấy cả họ hàng kéo đến nhà. Ai cũng xì xào, mặt nặng mày nhẹ nhìn tôi. Trên bàn giữa nhà, mẹ chồng tôi ngồi đó, tay run run cầm tờ di chúc đỏ chót, nghẹn ngào tuyên bố:

– “Tất cả tài sản, đất đai đứng tên tôi… từ nay sẽ chia cho ba đứa con gái. Con trai và con dâu thì… trắng tay.”

Cả người tôi lạnh toát. Tôi không ngờ chỉ vì không đưa 1 tỷ hôm ấy mà bà lại dứt khoát cắt phăng chồng tôi ra khỏi gia sản. Nhưng điều khiến mọi người tá hỏa hơn cả là khi bà em út tôi đứng lên, thẳng thừng vạch ra:

– “Di chúc này… không phải hôm nay mẹ mới viết. Nó được lập từ hơn một tháng trước rồi!”

Không khí trong nhà như nổ tung. Thì ra, cú khóc lóc, ôm nghèo kể khổ hôm ấy chỉ là một phép thử cuối cùng của bà dành cho tôi

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here