Ông lão mặc quần áo rách rưới, tóc tai bù xù vào cửa hàng bị nhân viên hỏi

0
26

Một buổi chiều mưa lất phất, cửa hàng váy cưới sang trọng giữa trung tâm thành phố vắng khách. Nhân viên bán hàng, Linh và Mai, đang ngồi lướt điện thoại thì cánh cửa kính bật mở. Một người đàn ông bước vào, quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, tay cầm cây gậy tre. Trông ông như một người ăn mày lang thang trên phố. Mùi ẩm mốc từ người ông lan tỏa, khiến Linh nhăn mặt.

“Ông muốn gì?” Linh đứng dậy, giọng lạnh lùng. Người đàn ông mỉm cười, để lộ hàm răng xỉn vàng: “Tôi muốn mua một chiếc váy cưới, đẹp nhất ở đây.” Mai, đang ngồi phía sau, bật cười: “Ông đùa à? Váy cưới ở đây cả trăm triệu, ông có tiền không mà đòi mua?” Người đàn ông không đáp, chỉ chậm rãi lục túi, lấy ra một nắm tiền lẻ nhàu nhĩ, đặt lên quầy. “Tôi có tiền, cô cứ chọn váy cho tôi.”

Linh mất kiên nhẫn, chỉ tay ra cửa: “Thôi, ông ra ngoài đi! Đừng làm mất thời gian của chúng tôi. Ở đây không bán cho người như ông!” Người đàn ông khựng lại, ánh mắt thoáng buồn, nhưng vẫn cố nói: “Tôi muốn mua cho con gái tôi… Nó sắp cưới.” Mai khoát tay: “Con gái ông mà cưới thì tự đến đây, ông ra đi, đừng để tôi gọi bảo vệ!”

Người đàn ông thở dài, lặng lẽ quay lưng bước ra. Cánh cửa kính khép lại, Linh và Mai nhìn nhau, cười khúc khích: “Đúng là đồ điên, ăn mày mà đòi mua váy cưới!” Nhưng đúng lúc ấy, một chiếc Rolls-Royce đenFAC bóng đỗ ngay trước cửa hàng. Một cô gái trẻ, ăn mặc thanh lịch, bước xuống xe, vội vã chạy vào, ôm chầm lấy người đàn ông vừa bị đuổi.

“Bố! Sao bố lại đứng đây? Con tìm bố mãi!” cô gái nói, giọng lo lắng. Người đàn ông mỉm cười, xoa đầu cô: “Bố chỉ ghé xem váy cưới cho con, nhưng chắc bố không hợp với chỗ này.” Linh và Mai chết lặng. Cô gái quay sang, ánh mắt sắc lạnh: “Hai người vừa đuổi bố tôi ra? Ông ấy là chủ tịch tập đoàn Vạn Phát, các người biết không?”

Linh và Mai tái mặt, lắp bắp xin lỗi, nhưng cô gái không nghe. Cô nắm tay người đàn ông, nói: “Bố, mình đi chỗ khác. Con không muốn mua ở nơi coi thường người khác!” Người đàn ông chỉ cười hiền, theo con gái lên xe. Trước khi xe lăn bánh, ông quay lại, nói với Linh và Mai: “Lần sau, đừng vội đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài. Không phải ai cũng khoe khoang sự giàu có.”

Chiếc xe khuất bóng, để lại Linh và Mai đứng như trời trồng, miệng không thốt nên lời.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here