Thứ Năm, Tháng 3 13, 2025
Google search engine
HomeChưa phân loạiMẹ chồng tôi m//ất chưa đầy 50 ngày, khói hương trên bàn...

Mẹ chồng tôi m//ất chưa đầy 50 ngày, khói hương trên bàn thờ vẫn còn nghi ngút

Mẹ chồng tôi mất chưa đầy 50 ngày, khói hương trên bàn thờ vẫn còn nghi ngút, vậy mà bố chồng tôi đã vội vàng dắt về nhà một cô gái trẻ tên Linh. Cô ta son phấn lòe loẹt, váy ngắn hohang, bước vào nhà với nụ cười đắc thắng như thể vừa chiếm được một chiến lợi phẩm. Tôi đứng sững ở góc bếp, cái muôi trên tay rơi “xoảng” xuống sàn, còn chồng tôi thì tái mặt, lắp bắp: “Bố… bố điên rồi à?” Bố chồng tôi gạt phăng, giọng cứng rắn: “Tao không muốn sống cô đơn, từ giờ Linh sẽ ở đây. Chúng mày không có quyền phản đối!”

 

 

Cả nhà lặng thinh, không khí nặng như chì. Tôi nhìn lên di ảnh mẹ chồng, lòng quặn thắt, còn Linh thì vô tư ngồi vắt chân lên ghế, nghịch điện thoại như chẳng có chuyện gì. Nhưng đó chỉ là khởi đầu cho cơn bão thực sự.

Tối hôm ấy, khi cả nhà miễn cưỡng ngồi ăn cơm trong im lặng, Linh đột ngột đứng phắt dậy, đập mạnh tay xuống bàn khiến bát đĩa rung lên loảng xoảng. Cô ta lôi từ túi xách ra một con d//ao g//ăm sắc lẹm, k//ề s//át cổ bố chồng tôi, gằn giọng: “Ông tưởng tôi là con ngốc để ông l//ợi dụng à? Nhà này, đất này, tôi muốn hết! Ký giấy chuyển nhượng ngay, không thì đừng trách!” Bố chồng tôi hoảng loạn, mặt trắng bệch, mồ hôi túa ra: “Mày… mày dám u/y h/iếp tao?”

Chồng tôi lao tới định gi/ật con dao, nhưng Linh nhanh hơn, vung dao ch//ém một nh//át vào không khí, s//át sạt qua mặt anh, khiến anh ngã nhào ra sau. Tôi hét lên, ôm lấy con nhỏ chạy vào góc nhà, tim đập thình thịch. Hóa ra Linh không chỉ là một cô gái làng chơi như bố chồng tôi nghĩ. Cô ta là một kẻ l//ừa đảo m//áu l//ạnh, đã theo dõi gia đình tôi từ lâu, chờ đúng lúc bố chồng yếu lòng để ra tay. Trong tay cô ta còn có một xấp ảnh và đoạn ghi âm – những bằng chứng bố chồng tôi từng lé//n l///út qua lại với cô ta ngay cả khi mẹ chồng tôi còn sống.

Nhưng đỉnh điểm của sự kinh hoàng chưa dừng lại. Đúng lúc đó, cửa nhà bật tung, ba gã đàn ông x//ăm trổ đầy mình xông vào, tay lăm lăm gậy sắt. Linh cười khẩy: “Ông tưởng tôi đến một mình sao? Không ký, thì cả nhà ông chết!” Bố chồng tôi quỳ sụp xuống, van xin: “Tao sai rồi, tha cho tao…” Chồng tôi, dù sợ hãi, vẫn gầm lên, nhặt cái ghế lao tới định chống cự. Tiếng hét, tiếng kim loại va chạm vang lên hỗn loạn, m///áu bắt đầu c//hảy từ vết th///ương trên tay anh.

Đúng lúc tưởng chừng mọi thứ sắp kết thúc trong th///ảm kịch, tiếng còi cảnh sát bất ngờ rú lên ngoài ngõ. Hàng xóm, nghe tiếng ồn ào, đã gọi công an từ trước. Linh và đám đàn ông ho//ảng loạn tìm đường chạy, nhưng bị khống ch//ế ngay tại chỗ. Linh gào thét, vùng vẫy như một con thú hoang khi bị còng tay, còn bố chồng tôi ngã vật ra sàn, khóc nức nở: “Tao đã gi///ết cả nhà mình rồi…”

Cảnh sát sau đó điều tra ra rằng Linh là đầu mối của một đường dây luadao và cư///ỡng đo///ạt tài sản, nhắm vào những người đàn ông lớn tuổi vừa m//ất vợ. Bố chồng tôi không chỉ mất mặt mà còn đối diện với pháp luật vì những giao dịch m//ờ á///m với Linh trước đó. Gia đình tôi t//an n//át, chồng tôi phải nhập viện, còn tôi ôm con ngồi giữa đống đổ vỡ, không biết làm sao để bước tiếp.

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

- Advertisment -
Google search engine

Most Popular

Recent Comments