Thứ Sáu, Tháng 3 14, 2025
Google search engine
HomeChưa phân loạiTôi "quá lứa lỡ thì" nên nhắm mắt lấy chồng xấu nhất...

Tôi “quá lứa lỡ thì” nên nhắm mắt lấy chồng xấu nhất xóm

Tôi là Thắm, năm nay đã ngoài 30, cái tuổi mà làng xóm gọi là “quá lứa lỡ thì”. Người ta bảo con gái như bông hoa, nở rộ một mùa rồi tàn, mà tôi thì cứ mải mê chăm mẹ ốm, lo ruộng vườn, nên chẳng còn ai ngó ngàng. Các bà cô trong làng xì xào: “Thắm ế rồi, giờ chỉ có nước lấy thằng Tẹo xấu nhất làng thôi!” Tôi nghe mà tủi thân, nhưng rồi nghĩ, thôi thì số phận đã vậy, đành chấp nhận.

Thằng Tẹo, tên thật là Tèo, xấu thật sự. Da đen nhẻm, răng vẩu, người lại lùn tịt, đi đâu cũng bị trẻ con trêu. Nó làm nghề nhặt ve chai, sống trong cái chòi lụp xụp đầu làng. Ngày cưới, tôi mặc áo dài đỏ, đứng cạnh Tèo mà chẳng ai dám nhìn lâu, sợ “xấu lây”. Bà con đến mừng, nhưng ánh mắt toàn thương hại. Tôi nghĩ, đời mình thế là hết.

Nhưng ai ngờ, chỉ một tháng sau, mọi chuyện đổi khác. Một hôm, Tèo lôi từ đống ve chai về một cái túi cũ rích, bên trong là mấy tờ giấy nhàu nhĩ. Hóa ra đó là giấy tờ đất, ghi rõ mảnh ruộng lớn ven sông – đất vàng của làng mà bao năm nay người ta tranh nhau. Tèo kể, hôm đó nhặt được túi ấy dưới gầm cầu, chẳng ai để ý. Nó ngờ nghệch, nhưng cũng biết mang về đưa tôi xem.

Tôi ngỡ ngàng, chạy đi hỏi ông chú làm bên xã. Ông xem xong, bảo: “Đúng giấy thật, đất này giờ trị giá cả tỷ bạc!” Tôi với Tèo ôm nhau mà khóc, chẳng tin nổi mình đổi đời. Từ đó, Tèo không nhặt ve chai nữa, hai vợ chồng bán mảnh đất, xây nhà mới, mở quán ăn nhỏ. Dân làng nhìn Tèo khác hẳn, còn khen: “Thằng này xấu mà có số hưởng!” Tôi thì nghĩ, xấu hay đẹp gì cũng được, miễn là sống tốt với nhau.

Giờ đây, mỗi lần nhìn Tèo cười, tôi không còn thấy xấu nữa. Đời người, đôi khi hạnh phúc đến từ những điều chẳng ai ngờ tới.

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

- Advertisment -
Google search engine

Most Popular

Recent Comments