Thứ Bảy, Tháng 3 15, 2025
Google search engine
HomeChưa phân loạiVô tình đi ngang qua phòng bố mẹ chồng, tôi nghe được...

Vô tình đi ngang qua phòng bố mẹ chồng, tôi nghe được kế hoạch động trời

Bố chồng tôi từ quê lên chơi, mang theo một bình rượu rắn làm quà cho chồng tôi. Nhìn bình rượu, tôi nhăn mặt bảo rằng thứ đó chẳng bổ béo gì, thậm chí còn thấy hơi ghê. Nhưng mẹ chồng tôi lại gạt đi, cười bảo: “Uống một tí có sao đâu, của quê mà, quý lắm đấy!” Chồng tôi cũng tò mò, nghe mẹ nói vậy nên cầm chén lên thử. Tôi chỉ lắc đầu, không muốn dây vào.

Trong suốt hơn 10 chung sống bên nhau, cuộc sống của vợ chồng tôi tuy bình dị, nhưng tình cảm lại như rượu vang lâu năm, càng ngày càng đậm đà. Bố mẹ chồng vẫn ở quê, thường xuyên mang theo những đặc sản quê nhà lên thành phố thăm chúng tôi, họ luôn nói: “Đồ nhà làm ra, trồng được, ăn yên tâm!”.


Chồng tôi là một người con hiếu thảo, luôn nghe lời bố mẹ. Với anh, lời bố mẹ nói lúc nào cũng đúng. Còn tôi, mặc dù đôi khi cảm thấy những quan niệm cũ của bố mẹ chồng có phần lạc hậu, nhưng nghĩ đến tuổi tác của họ, tôi cũng chỉ đành nhắm mắt cho qua, không muốn tranh cãi.

Một tháng trước, bố chồng đã từ quê lên thăm chúng tôi mang theo một chai thủy tinh chứa một con rắn uốn khúc cùng một số loại thảo dược. Ông tự hào khoe với chồng tôi:

– Đây là con rắn bố tự tay bắt được trên núi, đã nhờ thầy thuốc trong làng bào chế thành rượu rắn để bổ sung sức khỏe cho con đấy. 

Nhìn thấy chai rượu rắn, tôi hoảng hốt suýt nhảy dựng lên, vì từ nhỏ tôi đã rất sợ rắn, chỉ cần nhìn ảnh của chúng cũng đủ khiến tôi nổi da gà. Thế nhưng, chồng tôi lại tỏ ra hào hứng như tìm được báu vật, anh đặt chai rượu lên bàn khách và nói tối nay sẽ thử một chút.

Chồng tôi tỏ ra rất hào hứng khi được thưởng thức rượu rắn do bố anh mang tới. (Ảnh minh họa)

Tôi khuyên anh:

– Rượu rắn này không biết có an toàn không, nếu có độc thì sao?

Chồng tôi liền gạt ngay:

– Bố làm sao hại anh được? Đây là tấm lòng của bố mà.

Bố chồng thì giận ra mặt:

– Độc là độc thế nào, cô đang nghi ngờ tôi sao? Trứng mà cứ đòi khôn hơn vịt, bao nhiêu người uống có sao đâu. Tôi vất vả lắm mới bắt được con rắn này đấy. Rượu rắn này rất tốt, uống vào sẽ khỏe người, còn chữa được phong thấp, tăng cường sinh lực, hiệu quả hơn cả thuốc tiên.

Thấy không thuyết phục được họ, tôi đành im lặng, trong lòng tràn đầy lo lắng, mong rằng rượu rắn này không gây ra chuyện gì xấu.

Tối hôm đó, chồng tôi thực sự đã rót một ly rượu rắn và uống cạn. Sau khi uống, anh còn khen rượu ngon, nhưng không lâu sau anh bỗng kêu chóng mặt. Nghĩ anh say rượu nên tôi bảo anh lên giường nghỉ ngơi, không ngờ vừa nằm xuống, tình trạng của anh càng nghiêm trọng hơn.

Đêm hôm ấy, sau khi mọi người đã đi ngủ, tôi dậy lấy nước uống. Khi đi ngang qua phòng bố mẹ chồng, tôi nghe tiếng thì thào nhỏ to. Nghĩ là chuyện gia đình bình thường, tôi định bỏ đi, nhưng rồi một câu nói khiến tôi khựng lại: “Thằng đó không phải con anh đâu, hồi ấy tôi…” Giọng mẹ chồng vang lên, run run, như đang thú nhận điều gì kinh khủng. Tôi đứng chết trân, tim đập thình thịch, không dám tin vào tai mình. Bí mật ấy, hóa ra, còn đáng sợ hơn cả bình rượu rắn kia.

RELATED ARTICLES

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

- Advertisment -
Google search engine

Most Popular

Recent Comments